TRƯA HÈ
Nắng trưa hè như bốc thành khói trắng Em nghiêng mình hóng tóc bóng tàng cây Ở cành cao có thị vàng ửng chín Cơn gió nào thổi rối tóc em bay Bầu trời xanh nhẹ mỏng áng mây trôi Hương gió thoảng mùi hoa em gội tóc Có tiếng…
Nắng trưa hè như bốc thành khói trắng Em nghiêng mình hóng tóc bóng tàng cây Ở cành cao có thị vàng ửng chín Cơn gió nào thổi rối tóc em bay Bầu trời xanh nhẹ mỏng áng mây trôi Hương gió thoảng mùi hoa em gội tóc Có tiếng…
Mộ mẹ một chiều con viếng thăm Vẳng nghe về núi nhạn kêu buồn Và trong khoảng vắng bao la ấy Một cánh chim trời quyện nhớ thương Cỏ hoang con nhổ dọn lòng mồ Mẹ ơi con biết đến bao giờ Có vòng tay mẹ ôm con nữa Ủ…
MỘT CHIỀU TRÊN MỘ MẸ Read More »
Thương về xưaCổ mộ phong sương dãi dầu mựa nắng Ai ôm niềm cố thổ giấc thiên thu Sương trắng rơi có xây đài ước mộng Trăng thượng huyền trải lụa cảnh hoang vu
Để có công trình được những chê khen Đâu chỉ phải mồ hôi từng ngày đổ Cần thấu hiểu những vui buồn sắt đá Có đồng lòng cộng lực để làm nên Người yêu nhau có những lúc giận hờn Và giận hờn càng tăng thêm nỗi nhớ Nhưng sắt…
Một lần em thử ghé qua công trường nắng gió bụi hòa khói bay đầm lu san ũi đêm ngày đập dâng cao lớp đất dày, tường xây Một ngày em trở lại đây nước trong xanh cỏ viền mây lưng trời nắng hè nguồn nước hồ khơi cho cây…
LỤC BÁT ĐỒNG TRANH Read More »
Thương về xưaNếu là mãi không bao giờ gặp nữa Hãy âm thầm nghe máu rỉ từ tim Và nếu có ngày mai còn hạnh ngộ Xin dỗ dành cho giấc ngủ bình yên
Như là hạt cát nhỏ nhoi Theo dòng nước chảy lấp bồi, đất hoang Trải dài cồn bãi mênh mông Ngàn kim trơ ngọn xương rồng, giằng co Đơn côi không kết bạn bè Vốn thân cát nhỏ biết hề yêu ai ! Đồng hành gió phủ đất đai Một…
Chuyện rằng một cuộc chia ly Ngàn năm còn mãi phút giây chạnh lòng Lạc Long về với biển đông Âu Cơ trở lại non bồng cảnh tiên Trải bao dâu bể tình đời Cuộc chia ly để giống nòi Lạc Long Lời rằng công nặng thái sơn Suối nguồn…
CUỘC CHIA TAY TIÊN RỒNG Read More »
Thương về xưaNước mắt lưng tròng kết xây thành mộ đá Chết cả lòng vũ trụ ngút ngàn quay Vùng hoang xa một chiều cao nấm mộ Nén hương này con thắp cả chua cay Giọt nước mắt sương viền trên mộ đá Nắng mai lên tàn nhẫn rụng sương đi Không…
Lời thế gian bảo trơ lỳ như đá Mặc nhân tình có thay trắng đổi đen Đá vẫn trầm tư không chút bận lòng Niềm khao khát cho móng đời bền vững Rồi một thuở khi đá mòn nước chảy Chuyện bể dâu chi sao đổi vật dời Vẫn bền…