Thuở xưa ngày mùng tám
Ông có tặng bà hoa
Và đưa đi văn cảnh
Như ba mẹ bây giờ
Thời bà đời khổ lắm !
Ông chỉ hái hoa bưởi
Cho bà gội đầu trưa
Tóc dài đen thơm mướt
Từ ngày đi bộ đội
Ông không còn hái hoa
Bà gội đầu nước giếng
Tóc đen dày dần thưa
Thỉnh thoảng đôi lần về
Đường hành quân ghé qua
Rồi ông không về nữa
Đời bà ai tặng hoa !
Thương bà quá bà ơi !
Cả đời cho chưa nhận
Nỗi đau và tần tảo
Bà dâng đời thiên hoa